Monday, July 21, 2014

Mạnh hơn sợ hãi - Khi bạn có một niềm tin

Posted by with No comments





Các bạn đã từng bao giờ ở trong tình huống được nhà tuyển dụng hay các bạn từng hỏi ứng viên rằng hình ảnh nào xuất hiện đầu tiên trong đầu bạn. Với tôi đó là hình ảnh gia đình và suy xét về hàm ý câu hỏi thiên về công việc hơn thì tôi muốn nói với họ đó là  hình ảnh những rặng núi. Những rặng núi giống như cuộc đời bạn vậy. Mỗi đỉnh núi là một mục tiêu một điều bạn cần lên tới. Bạn sẽ ngắm được bầu trời rộng lớn hơn khi ở những đỉnh cao hơn, bạn sẽ nhìn thấy các đỉnh cao hơn  và sẽ biết rằng tất cả chưa dừng lại ở đây. Có một câu nói mà tôi thực sự thấy rất thích “ Khi bạn chạm tay tới đích, một mục tiêu mới xuất hiện một cách rõ ràng hơn”. Trong quản lý có thể hiểu giống như bạn dùng phương pháp wave planning hay  integrate collaboration để có được thông tin nhiều hơn


Chạm tay tới đích là bạn biết bạn sẽ phải làm việc và phấn đâu gấp cơ số lần để có được đích tiếp theo, quả thực rất giống incremental  delivery. Đó là sự tích luỹ và bước nhảy cần thiết. Bạn có thể nhảy trượt ah không sao đó chỉ là sự tích luỹ chưa đủ về lượng. Bạn có thể tiếp tục tích luỹ, bạn chỉ thua cuộc khi bạn mãi ở dưới đỉnh dốc và kêu gào, nhớ nhung lại quá khứ của nhưng đỉnh đồi bạn từng qua.


Trở lại với post này này, chỉ đơn giản tôi muốn note lại khoảnh khắc này. 4 năm tích luỹ, và trong suốt 6 tháng ôn luyện, đầy mồ hôi, nước mắt, máu và hoa hồng. Khoảng thời gian mà chỉ có 4 màu đen, xanh và đỏ, cam. Đen của những khoảng lặng trong đêm, những cám dỗ, xanh của hi vọng, đỏ của hoa hồng và máu , cam là niềm hân hoan trở về với gia đình, làm được một chút gì đó cho bố mẹ, là niềm tự hào, và nhận ra tình yêu chờ đợi và không từ bỏ, là biết có bạn bè luôn xung quanh.  


Ngày hôm nay mục tiêu của 4 năm trước đã đạt được, và đạt được trọn vẹn. Ngày cảm thấy thoải mái nhất trong một thời gian không được tươi sáng. Ngày mà cách đó 6 tháng, đi dưới cái mưa phùn vừa rét vừa run, vừa chạnh lòng  mà nhắc nhủ phải đạt được không sẽ phí những nỗ lực trong suốt 4 năm, phí những khoản tiền không hề nhỏ là mô hồi, là những đêm từng thức để có được.


Hai chứng chỉ PMI : PMP và PMI-ACP có thể chỉ chứng minh được 1 phần năng lực của người nắm giữ nó, nhưng để có nó bản thân đã nỗ lực hết sức, những ngày tưởng không vượt qua nổi, rồi những lo lắng thao thức không tài nào ngủ được trước những buổi thi. Một lượng thời gian khổng lồ và sức lực chỉ dành cho 2 trận đánh 4 tiếng và 3 tiếng liên tục.
Kết quả thật tuyệt vời trở thành người đầu tiên nắm giữ 2 chứng PMP và PMI-ACP ở miền Bắc và PMI-ACP thứ 6 ở Việt Nam. Nó càng chứng minh cho thuyết mà vẫn luôn theo đuổi “ Nhân quả vẹn toàn". Nếu bạn gieo quả thiện bạn sẽ gặp thiện dù nó có đến muộn, nếu bạn gieo hạt ác, ắt hẳn có ngày bạn hứng chịu.

Và có một câu nói rất hay bố mẹ vẫn hay nói  “ Thà đổ mồ hôi trên thao trường còn hơn đổ máu trên chiến trận".  Nên bạn chọn mồ  hôi hay máu đó tuỳ vào quyết định của mỗi người :)

P/s: Lấy tựa đề theo cuốn tiểu thuyết mình đang đọc. Cám ơn a HungTran về đại ý câu nói về mục tiêu sau xuất hiện

0 comments:

Post a Comment